Câu hỏi này có gợi lên chút bận tâm trong bạn? Với sự phát triển của công nghệ và mạng xã hội ngày nay, con người càng dễ bị cuốn theo lối sống “tiêu dùng”: tăng mua sắm, tăng nhu cầu, và ít có thời gian cân nhắc đến sự cần thiết của việc mua sắm đó. Lẽ đương nhiên, nó mang đến niềm vui ngắn hạn, nhưng cũng mang đến nhiều nỗi buồn khổ, vì nhiều người phải căng mình hơn trong công việc để kiếm tiền, thoả mãn những nhu cầu không bao giờ đủ; và thêm sinh lòng đố kị, so sánh.
Đối
ngược lại, cũng có nhiều người đưa ra lời khuyên: “Hãy hiểu bản thân, hãy là
chính mình, hãy sống cuộc đời của mình, đừng sống cuộc đời của người khác.”
Nhưng,
làm sao để là chính mình? Tôi tin tưởng mãnh liệt rằng không ai trả lời được
câu hỏi “Tôi là ai?” “Làm sao để là chính mình?”, ngoài chính bản thân người
đó. Tuy vậy, có một số cách, mọi người có thể cùng áp dụng để tìm ra câu trả lời.
Tôi
thường trải nghiệm phân tách bản thân khỏi cuộc sống, đứng ngoài cuộc sống, để
quan sát cuộc sống như một thước phim, mà tôi cũng là một phần trong đó. Thường
thì, chúng ta dễ chia sẻ và bị thu hút bởi những câu chuyện thành công: người
này giàu thế này, kiếm được nhiều tiền thế này, có được địa vị cao thế này, sống
đầy đủ và hạnh phúc thế kia. Những câu chuyện dễ gợi lên cơn tham, sân, si, những
đợt sóng so sánh trong lòng. Và có thể là khởi nguồn cho nỗi buồn, sự khó chịu
trong lòng bạn. Nhưng những nỗi buồn, sự bất hạnh của những “người thành công” thường
được giấu đi, người ta ít khi khoe ra nỗi vất vả, khổ đau của mình. Để thành
công, có những người phải đánh đổi nhiều thời gian không được ở bên gia đình,
lao động bỏ quên sức khoẻ của chính bản thân. Để giàu có, có những người chấp
nhận đánh đổi cả lương tâm, thậm chí vi phạm pháp luật…. Nếu để ý quan sát toàn diện, đến
cả những góc tối che khuất của mỗi người; mọi so sánh, đố kị, mọi vui buồn, đau khổ của
cuộc đời, qua không gian và thời gian đều có thể trở nên nhẹ nhõm hơn, dễ chấp
nhận hơn. Khi nhìn toàn diện, có lẽ cũng dễ để hiểu cho người khác hơn, dễ hiểu
cho mình hơn. Và như vậy, tôi nhìn tôi trong sáng hơn.
Về với tự nhiên, vận dụng toàn bộ sáu giác quan mà tạo hoá ban cho mỗi người
cũng là một cách. Buông lỏng trong thiên nhiên. Hít hà một cơn gió. Lắng nghe
tiếng của chim, của lá động, của vạn vật… Có khi, bạn tìm thấy mình ở đó. Có
khi, bạn sẽ nhìn thấy những nhu cầu, những so sánh hàng ngày thật
ra không lớn lao và quan trọng như bạn tưởng. Nhạc sỹ Trịnh Công Sơn đã từng viết
rằng “Những ai chưa bao giờ đi, chưa bao
giờ sống qua nhiều nơi, sống qua những ngày mưa ngày nắng trên bao nhiêu vùng đất
khác nhau, chưa bao giờ nhìn sâu vào bên sau của con người thì hẳn mới còn đua
đòi vào những hời hợt nhạt nhẽo của đời sống được.”
Tìm về thiên nhiên, nhìn "sâu vào bên sau" con người có thể giúp bạn tìm được chính mình, nhưng khi quay trở lại đời sống hối hả, cuộc sống xã hội thường nhật dễ dàng cuốn bạn đi trong dòng chảy của nó. Rất bình thường. Kết quả của hành trình "tìm về chính mình" có lẽ cũng không hề quan trọng như bạn nghĩ, vì đôi ba khoảng khắc cũng đã mang lại ít nhiều dư vị, hồi ức trong trái tim bạn rồi. Có lẽ khi ta không băn khoăn về hạnh phúc, về bản thân, khi ta không đem chính ta ra so sánh với ai cả, thì chính là lúc ta lại đang hạnh phúc, đang được là chính mình.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét